Home » » Nhà chúng mình

Nhà chúng mình

Written By Son Nguyen on Thứ Hai, 15 tháng 10, 2012 | 19:25


Nhà chúng mình sẽ không có gối ôm, chúng mình sẽ ôm nhau khi ngủ. Cậu ấm thơ ngây

Nhà chúng mình
ảnh minh họa
Nhà chúng mình sẽ có cửa sổ cũ màu xanh thẫm nhưng tớ muốn nói chuyện cái rèm cửa cơ. Chúng mình sẽ treo 5 cái khăn rằn, ít nhất là 5 cái may vào nhau làm rèm cửa. Màu kẻ ca rô đen trắng bắt mắt lại thưa sợi dễ cho nắng ùa vào phòng. Sáng nhưng không gắt đủ để báo với những giấc ngủ trễ nải đã quá trưa. Dậy, nấu cái gì mát mát ăn thôi. Và thế là thích cả một cánh cửa tủ lạnh có dán chi chít những công thức nấu ăn cắt ra từ các cuốn tạp chí giúp óc không bao giờ phải mệt với mấy câu hỏi : ăn gì? nấu thế nào? Còn những cái rèm cửa, thích được nhìn chúng chờn vờn trong gió hơn là bị cậu kéo sập xuống làm áo xống như nàng Scarlett.
Nhà chúng mình sẽ có bể cá. Chính xác là một cái bát gốm màu nâu đỏ không tráng men xù xì như tớ, đủ hào phóng nuôi dưỡng hai chú cá vàng nhỏ bằng ngón tay út cùng vài bông bèo cái. Biết đâu, trốn dưới những bông bèo cái, đôi cá vàng cũng sẽ nói với nhau về ngôi nhà mới của tụi nó, như chúng mình. Tớ dám cá sau giai đoạn hào hứng tranh nhau thay nước và cho cá ăn sẽ đến lúc đùn đẩy rồi quên tiệt nhưng chúng ta sẽ cố giữ cho hai con cá hiếu động trong cuộc sống chúng ta càng lâu càng tốt. Nếu may mắn chọn được một cặp đực cái, biết đâu chúng ta sẽ có cả một bầy cá nhỏ.
Nhà chúng mình sẽ có nhiều sách, những tác giả cậu thích, những tác giả tớ thích. Những tác giả cả hai cùng thích. Để thỉnh thoảng cậu gối đầu lên bụng tớ, đọc cho tớ nghe và khi ấy năm ngón tay tớ gầy lùa vào mái tóc cậu mượt. Và nhất định sẽ có một cuốn tên là Từ điển cocktail trong kệ sách nhà mình. Tất nhiên nhà mình không có một cái tủ rượu nhưng tớ thích cậu đọc tên những loại cocktail và nguyên liệu của nó trong những chiều mùa thu mát giời. Chúng mình sẽ uống trà mạn hoặc nước vối đặc bằng những chiếc chén yêu thích và ngắm những bó hoa khô mãi mãi đẹp.
Nhà chúng mình sẽ có một cái mái ngói. Vì nó sẽ trở thành một nhạc cụ tuyệt vời khi mưa xuống. Không đi đâu cả. Chúng mình sẽ ăn mì tôm trên những cái nắp nồi và tìm tiếng cười của nhau đã lẫn vào màn trình diễn tưng bừng của cơn mưa. Trong cơn mưa và trong nhà mình, tớ muốn được cậu cắt móng chân móng tay cho tớ chứ không phải tớ tự cho ngón tay và ngón chân vào miệng mình để cắn như suốt 26 năm qua. Và nhà mình sẽ có một cái lọ thủy tinh chứa tất cả những thứ gì đã lìa bỏ cơ thể chúng ta: các loại móng, các loại mụn, các loại lông, các loại tóc... để chúng ta trở thành những kẻ duy nhất chôn cất ADN mình từ khi còn sống.
Nhà chúng mình sẽ không có gối ôm, chúng mình sẽ ôm nhau khi ngủ. Những hôm ai đi vắng đêm cũng sẽ chẳng cần gối ôm vì người còn lại bị tỷ câu hỏi ôm thít lấy. Sao mà ngủ được. Tớ sẽ ngáy. Tớ xin lỗi. Cậu sẽ ngao ngán nhưng sẽ nằng nặc đặt chuông điện thoại bằng tiếng ngáy của tớ. Vì cậu bảo nó nói với cậu, tớ đã có một ngày vất vả thế nào và giấc ngủ quý giá biết bao. Còn khi cậu ngủ say rồi tớ sẽ vào bàn viết. Công việc buộc tớ phải thức thật khuya. Nhưng dù viết về một nơi xa xôi hay một cuộc chia tay nào đó thì tớ vẫn ở đây bên cậu, bên giấc ngủ của cậu.
Khi trí tưởng tượng của tớ rơi vào sầu não đẩy tớ đến ý muốn chặt đầu mình đi vì viết lách bế tắc, tớ sẽ lại tiến đến và ghé môi lên má cậu để hít lấy mùi thơm . Bởi tớ biết, ngay cả khi không nói, không cười, không nhìn tớ thì từ khuôn mặt cậu, từ mùi thơm ấy những ý tưởng vẫn luôn nhảy múa.
Share this article :

Đăng nhận xét

 
Support : Tài Liệu Học Tập | Vui Cười | Kỹ Năng
Copyright © 2011. Life To Sharing - All Rights Reserved
Design by Mr.Csmprince Published by SVnet
Proudly powered by Blogger