Vốn dĩ, tình yêu không phải là thứ ý nghĩa nhất, nhưng tình yêu lại là thứ có thể an ủi chúng ta hữu hiệu nhất.
Nếu bạn nói tình yêu là chỉ có tổn thương, tình yêu là lãng phí thời gian, tình yêu là một thứ khó nắm bắt nhưng lại dễ tuột mất, và tình yêu từa tựa như đồ vật được biến ra từ chiếc đũa phép, chớp mắt một cái là có thể thay đổi. Bạn không muốn yêu, bạn sợ hãi và né tránh tình yêu, bạn không muốn chuốc lấy những vết thương khoác lên người.
Nhưng kỳ thực, ở đời này, ai cũng nên có một tình yêu. Dù đau khổ nhưng sẽ khắc cốt ghi tâm, dù lỡ dở nhưng trở thành câu chuyện cuộc đời thật ý nghĩa, dù có thể tan vỡ nhưng chí ít vẫn sẽ giữ lại quá khứ yêu thương, dù khi trái tim nguội lạnh thì vẫn còn đó cảm giác hạnh phúc.
Không có tình yêu, thật sự khổ lắm! Không phải là sự triền miên đi về lẻ bóng, mà là sự cô đơn bắt đầu men theo đó mà bám rễ trong lòng. Những phút tĩnh lặng nghe thấy tiếng trái tim mệt mỏi, đâu đây là tiếng tự an ủi nghĩ thôi cũng thấy xót xa. Người ta cô đơn vì người ta không tìm thấy chỗ bấu víu tâm trạng, cũng giống như một sáng mở mắt dậy chẳng tìm thấy động lực sống tiếp. Mọi thứ trách nhiệm đổ lên đầu bất giác khiến tinh thần mỏi mệt, chỉ mong nhận được một lời an ủi, động viên.
Đôi khi, một hình bóng xa lạ bước vào cuộc sống sẽ khiến chúng ta cảm thấy cảm xúc được nương tựa, chỉ cần được yêu thôi đã là hạnh phúc tròn đầy.
Những người trưởng thành, thường đến một lúc nào đó bỗng cảm thấy khao khát yêu thương. Cũng giống như người về già vẫn hay hoài niệm chuyện cũ, nhắc lại cuộc đời, thì chúng ta cần những rung động nhẹ nhàng để cuộc sống thêm ý nghĩa.
Tất nhiên, không yêu cũng chẳng sao, nhưng không yêu, thì sẽ rất cô đơn.
Bạn biết không, có những người trưởng thành vẫn rất nhiều lần khóc trong cô đơn.
Tình yêu cũng như một loại gia vị, không có nó, hoàn toàn có thể thay thế bằng những loại gia vị khác. Chúng ta vẫn sống cùng với mục tiêu và lý tưởng, vẫn sống bởi vì những trách nhiệm phải gánh, vẫn chạy thục mạng trong guồng quay chật hẹp chỉ có 24 tiếng, và đôi khi vẫn giằng co bởi vô vàn nhưng thứ khác xuất hiện trong cuộc đời.
Vốn dĩ, tình yêu không phải là thứ ý nghĩa nhất, nhưng tình yêu là một thứ có thể an ủi chúng ta hữu hiệu nhất, sau tất cả những gì còn lại, những gì mãi mãi rời khỏi, và những gì vĩnh viễn không thể có được.
Đó là lý do, ai cũng nên có một tình yêu. Dẫu cho câu chuyện tình sẽ chẳng giống như cổ tích, sẽ ra đi và để lại những dấu tích khó xóa sạch. Nhưng, nên có một tình yêu, để cảm nhận cuộc sống này bằng con mắt của người biết yêu và được yêu. Khi ấy chúng ta mới có thể phát hiện, hóa ra có những thứ khác biệt quá nhiều so với thuở chúng ta còn đơn độc.
Một chút quan tâm, một chút ngọt ngào, một chút hy sinh, một chút bao dung, một chút chiều chuộng, một chút dỗi hờn, một chút mâu thuẫn, một chút cãi vã. Nghe tưởng như vô giá trị, nhưng chính là thứ hạnh phúc giản đơn nhất trên đời.
Đừng tìm cách khước từ yêu thương, nếu như có thể. Bởi ai cũng cần có một tình yêu.
Để hạnh phúc, để trưởng thành, để tìm thấy con người thật của chính mình thông qua một hình bóng khác, để chia sẻ sự quan tâm đầy ý nghĩa, để dành lại một chút hoài niệm!
Có muôn vàn ngã rẽ, nhưng ngã rẽ nào cũng sẽ mang dáng dấp yêu thương.
Đăng nhận xét