Home » » Không chết ở Bangkok

Không chết ở Bangkok

Written By Son Nguyen on Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2012 | 17:56


Tờ mờ sáng, trời đổ mưa to. Tiếng mưa ào vào tai khiến Lâm giật mình thức giấc. Cậu đưa mắt nhìn con cú mèo, còn hơn một tiếng nữa nó mới báo thức. Ý nghĩ “hồ bơi - mưa” vụt đến rất nhanh, Lâm tháo pin ra khỏi con cú mèo rồi chui tọt vào vuông chăn ấm sực ngủ tiếp.

Không chết ở Bangkok

Đang bơi ngon lành giữa Đại Tây Dương, Lâm bị một con bạch tuột khổng lồ kéo chân. Cậu vùng vẫy trong mơ một lúc rồi cũng tỉnh dậy. Lâm thấy chị Lan đang ra sức kéo một chân cậu ra khỏi giường.
- Trời ơi! - Lâm gào lên khi giấc mơ vượt Đại Tây Dương bị gián đoạn giữa chừng. Mặt khác, cậu cũng chưa hết kinh hoàng. - Đồ bạch tuột xui xẻo! Xém chút nữa chị làm em chết đuối giữa đại dương rồi đó, biết không?
- Hay quá ha? - Chị Lan thả phịch chân Lâm xuống cạnh giường, tiếng gót chân dộng vào gỗ kêu cái cộp.
- Ui da. - Lâm rên khẽ.
- Tỉnh ngủ chưa chú ba? - Chị Lan giở giọng vai vế. - Biết mấy giờ rồi không?
Lâm chìa cái đồng hồ báo thức đứng khựng lại lúc 5 giờ 5 phút ra khoe.
- Hay quá ha? - Chị Lan trợn mắt. - Gần 8 giờ sáng rồi đó!
- Liên quan gì tới em!
- Chuyện là vầy, tí nữa chị có hẹn phỏng vấn ca sĩ Z.
- Liên quan gì tới em!
- Nên chị để lại cho em hai cái thư mời dự ra mắt phim Love letters lúc 9 giờ sáng nè! Em dậy ăn sáng rồi rủ bạn gái đi coi phim đi Thằng quỷ! Đang nói mà cứ nhảy vô họng người ta không à!!!
Vừa đón lấy thư mời từ tay chị Lan, Lâm vừa lè lưỡi:
- Từ ngày thành phóng viên văn hóa nghệ thuật, chị Hai quá gấu!
Chị Lan vênh mặt kiêu hãnh quay đi.
2. Nhưng mà Lâm chưa có bạn gái.
Trong lúc đánh răng, Lâm nghĩ bây giờ mà rủ con Kim hay con Yến thế nào tụi nó cũng tưởng bở. Hay mình rủ thằng Phong cho lành?
Í mà không được, không thể rủ thằng Phong đi xem một bộ phim tình cảm lãng mạn như Love letters được! Mất công con Kim con Yến lại tưởng tượng mình với thằng Phong yêu nhau nữa thì thiệt là thảm họa.
Mà chỉ dư một thư mời, tốt nhất là không đá động gì đến bộ ba điên loạn đó. Có lẽ mình nên đi xem phim với một người lạ.
Ý tưởng đi xem phim với người lạ bất ngờ xẹt qua khiến Lâm bật cười thích thú. Cậu nhảy ùm vào facebook giăng ngay status:
“Cần gấp một bạn nữ cùng mình đi xem suất chiếu ra mắt phim Love letters lúc 9g sáng nay (tức là còn hơn 50 phút nữa). Ưu tiên bạn nữ xinh đẹp nào comment sớm nhất.
P/s: Hôm nay mình thích đi xem phim với người lạ
Chớp mắt một cái, Lâm đã nhìn thấy comment đầu tiên: “Không thấy hắn post ảnh thư mời lên facebook, các bạn nữ - người lạ đừng vội tin!”.
Đọc xong comment, Lâm chỉ biết ôm đầu uất hận. Chưa gì đã bị con Kim càng cua phá đám!
NênLâm có cảm tình ngay với comment thứ hai: “Mình cũng thích đi xem phim với người lạ. Hãy gọi cho mình: 01286128615!”
Click vào cái tên Hân Hoàn Hảo, facebook của cô gái lạ hiện ra, ảnh profile xinh đến mức Lâm lập tức nhấn nút Like và vớ ngay điện thoại.
- Alô, Hân nghe!
- À… Lâm đây!
- Hân biết rồi. Mà nhà Lâm ở đâu? Để Hân qua đón!
3. Trong lúc chờ Hân gửi xe vào bãi, Lâm lóng ngóng đứng nhìn các cô gái (toàn là những hotgirl ăn mặc lộng lẫy đang đứng chờ người yêu đi gửi xe). Biết vậy lúc nãy khi Hân hỏi có bằng lái chưa, cậu cứ gật đại cho xong!
Hân gửi xe xong, thư thả bước về phía Lâm với nụ cười rạng rỡ. Bất ngờ, cô chủ động chìa tay ra cho cậu nắm. Lâm liền nắm lấy tay Hân rồi đứng yên bất động, mặt cậu tự dưng nóng phừng phừng. Hân lại phải chủ động kéo Lâm đi.
Khi cả hai đã yên vị trong rạp chiếu phim, tay Hân cũng đã rời tay Lâm để cầm túi popcorn, nhịp tim cậu mới trở lại bình thường. Và, thi thoảng Lâm quay sang lén nhìn Hân đang chăm chú nhìn màn hình như nuốt từng cảnh film, từng câu thoại.
Ặc ặc, sau 15 phút bay bổng lãng mạn, Love letters hiện nguyên hình là phim hành động máu me. Lâm vừa xem phim vừa áy náy không biết Hân có chịu đựng được đến hết phim không.
Bất chợt, một phân cảnh hài hước được cài rất khéo giữa giây phút đánh đấm cam go khiến cả rạp cùng cười phá lên. Bên cạnh Lâm, Hân cũng cười phá lên. Nhờ vậy, cậu cảm thấy yên tâm phần nào.
4. Xem phim xong, Hân chở Lâm đến cà phê Biển Xanh. Toàn bộ nền, tường và trần quán đều xanh như biển. Trên tường còn treo ngẫu hứng một vài dụng cụ hàng hải như bánh lái, mỏ neo…
Ngồi bệt đối diện với Hân trong một khoảng nền có vẽ hình con thuyền, Lâm có vẻ thích thú.
- Quán dễ thương Lâm há!
Lâm khẽ gật đầu. Rồi cậu gãi đầu, lúng túng nói:
- Xin lỗi Hân. Lâm cứ tưởng Love letters là phim tình cảm lãng mạn.
Hân có vẻ ngạc nhiên:
- Thì sao? Ngay từ đầu Hân đã biết nó là phim hành động rồi mà!
- Ủa vậy hả? - Lâm đỏ mặt. - Vậy thì vui rồi!
- Chẳng vui chút nào! - Hân xịu mặt. - Đoạn kết Copen Hagen chết thảm quá!
- Copen Hagen? Là cái anh chàng thám tử cột tóc đuôi gà á hả? - Lâm ngơ ngác hỏi.
- Ừ. - Hân tròn mắt. - Chứ trước giờ Lâm không biết tên tuổi Copen Hagen hả?
- Không. - Lâm lắc đầu thật thà.
- Không thể như thế được! Copen Hagen là nhà văn viết truyện trinh thám hàng đầu nước Mỹ! Love letters là do anh ấy vừa viết kịch bản vừa đóng vai chính đó. Phim quá gay cấn, đúng không? À, Lâm thử tìm đọc tiểu thuyết Đồng xanh ngậm máu của anh ấy đi! Bao hay luôn!
Lâm đang ngậm uống hút mà nghe Hân nói “bao hay”, cậu phì cười làm nước ép ổi sặc lên tới mũi.
- À, hay tí nữa Lâm ghé nhà Hân, Hân cho Lâm mượn nguyên bộ sách của Copen Hagen về đọc!
Lâm tưởng Hân nói chơi, đâu ngờ cô làm thiệt!
Khi Hân khệ nệ rinh một chồng 8 cuốn tiểu thuyết dày cộm của Copen Hagen ra cổng, Lâm hoảng hồn. Cậu cảm thán:
- Trời đất! Biết chừng nào Lâm mới đọc hết?
5. Ngồi cạnh Lâm ở hồ bơi Phú Thọ, thằng Phong quàng vai hỏi:
- Sao? Ku đọc tới cuốn thứ mấy rồi?
- 3. - Lâm trả lời ngắn ngủn, hoàn toàn mất đi vẻ hào hứng thường ngày.
- Ủa, sao vẫn là cuốn thứ ba? Bộ chán Copen Hagen rồi à? Hay ku chán em Hân?
- Em em cái đầu mày! - Đột nhiên Lâm nổi sùng. - Hân hơn tụi mình hai tuổi lận đó. Hôm qua tao đọc lật cuốn Chết ở Bangkok thấy thằng nào đó đề tặng Hân nhân dịp sinh nhật tuổi 20.
- Trời, thằng nào gấu vậy? Chúc sinh nhật người ta mà đi tặng Chết ở Bangkok. - Thằng Phong tếu táo.
- Thôi, tao về đây!
- Ủa, mới bơi có hai vòng mà? - Thằng Phong hỏi với theo. Nhưng Lâm thấy trong người chẳng còn chút sức lực nào để bơi tiếp nữa.
6. Chị Ngọc ùa vào phòng như một cơn gió, hỏi:
- Ê, Nhã! Em có thấy cuốn Chết ở Bangkok của chị đâu không?
- Em cho bạn mượn rồi. - Hân cười lỏn lẻn.
- Hay quá ha? - Chị Ngọc chống nạnh. - Cho ai mượn thì đòi lại ngay cho tui!
- Sao gấp vậy chị? - Hân ngạc nhiên hỏi.
- Chia tay rồi! Của Ceasar trả lại Ceasar. - Chị Ngọc nói tỉnh bơ.
- Ủa, nhưng đó là quà sinh nhật anh Nam tặng chị lúc hai người chỉ là bạn thôi mà! - Hân nhắc.
- Trả hết! - Chị Ngọc trợn mắt.
- Dạ. Để em gọi bạn em!
7. Hân cố gọi vài ba lần nhưng Lâm không bắt máy. Lúc đó cậu đang bận nằm dài trên giường, hết đóng rồi mở trang ba cuốn Chết ở Bangkok để săm soi dòng chữ “Happy 20th Birthday! Chúc Ngọc Hân công chúa ngày càng…” và đau khổ vật vã vì lỡ thích (thậm chí rất thích) một người lớn hơn cậu hai tuổi chỉ sau một tuần gặp gỡ.
Ước gì có ai đó nói với Lâm rằng đó chỉ là một sự hiểu lầm, và Nhã Hân - cô gái mà cậu yêu thương - chỉ bằng tuổi cậu mà thôi! Nhưng không sao, có thể mọi chuyện sẽ sáng rõ khi Lâm đem trả Hân cuốn sách Chết ở Bangkok. Gọi cậu không được nên cô đã gửi tin nhắn hẹn gặp lúc hai giờ chiều nay ở cà phê Biển Xanh…
Share this article :

Đăng nhận xét

 
Support : Tài Liệu Học Tập | Vui Cười | Kỹ Năng
Copyright © 2011. Life To Sharing - All Rights Reserved
Design by Mr.Csmprince Published by SVnet
Proudly powered by Blogger