Con trai à, Trung Thu đang về, với mẹ, với con... gần, gần lắm. Mẹ chở con đi dạo phố trên chiếc xe đạp cũ. Con ngồi sau xe mẹ ríu ra ríu rít kể chuyện trường lớp và hỏi mẹ đủ thứ 'trên trời, dưới biển'.
Lồng đèn nhựa Trung Quốc tiếp tục chiếm lĩnh thị trường mùa trung thu năm nay. (Ảnh: TTOL)
Cửa hàng tuy nhỏ nhưng có rất nhiều loại lồng đèn như bóng kính hình ngôi sao, lồng đèn nhựa hình cá chép, hình thỏ, hình chim, nhưng sinh động và đa dạng hơn là lồng đèn nhựa hình các loại thú, siêu nhân... chạy bằng pin.
Chiếc lồng đèn lọt vào 'mắt xanh' của con nhìn khá đáng yêu với hình một chú chuồn chuồn có đôi cánh xanh, điểm vài bông hoa xanh da trời nhỏ xinh và đôi mắt xanh biếc. Khi lắp bin vào, chuồn chuồn đập cánh nhịp nhàng theo nhạc thật 'quyến rũ'. Với thiết kế nổi bật như thế, thật dễ hiểu vì sao, con trai mẹ lại 'yêu sách' đòi bằng được và khi mẹ không mua cho thì khóc toáng lên, giận dỗi ngay giữa đường.
Con trai à, lúc ấy hẳn con giận mẹ nhiều lắm. Thậm chí, có lẽ con đã ghét mẹ, nghĩ mẹ vì tiết kiệm mấy đồng mà tước đi mơ ước được cầm chiếc đèn lồng thật đẹp chạy chơi và khoe với bạn bè của con. Nhưng rồi con sẽ hiểu, mẹ kiên quyết không mua chiếc lồng đèn đó bởi mẹ biết 'ngoại hình' chúng lung linh thế, rực rỡ thế nhưng lại không an toàn với chàng trai chỉ mới 26 tháng tuổi của mẹ.
Con trai à, mẹ đã dạy con thật nhiều điều, đã kể thật nhiều câu chuyện cho con... nhưng mãi tận hôm nay, mẹ mới nhận ra là chưa từng nói với con về Trung thu của mẹ. Bởi lẽ, mẹ chờ một ngày con lớn hơn, cảm nhận trọn vẹn tình thương yêu, mẹ sẽ chỉ cho con xem ông trăng đêm rằm thực sự sáng, tròn và đẹp như thế nào. Dạy con biết yêu vị bánh Trung Thu bà làm hay chiếc đèn ông tặng. Cho con cảm nhận cả những thứ hương chỉ có trong đêm trăng như: mùi hoa bưởi, hoa cau ngan ngát, cả mùi sự sống đang trở mình đêm đêm...
Mẹ con mình sẽ trải chiếu giữa sân, để làn gió khẽ nghịch làm tóc rối, nhìn lên bầu trời cao rộng, mẹ sẽ kể cho con nghe về chú Cuội ngồi gốc cây đa, về chị Hằng Nga, về những ngày xưa của mẹ, những ngày thơ ấu rộn rã, náo nức khi mùa Trung Thu tới.
Con trai à, thực sự mẹ không chắc mình còn nhớ cách làm một chiếc đèn ông sao, bởi lẽ, mẹ không còn là một cô bé với bao háo hức chờ ngắm trăng tròn để được nhìn thấy chị Hằng, chú Cuội. Mẹ chỉ có thể tìm thấy điều đó trong đôi mắt ngấn lệ của con khi nhất quyết đòi mẹ mua chiếc lồng đèn chuồn chuồn hay hân hoan lắc tay mẹ nhắc: "Đèn đẹp kìa mẹ..."
Trung Thu đang về, với mẹ, với con... gần, gần lắm và năm nay mẹ sẽ tặng con một chiếc lồng đèn tự chế (có thể kém màu sắc, không hoa lá nhưng con sẽ không bị lem tay vì phẩm màu...) và hẹn con về ký ức Trung Thu của mẹ để cùng tìm chú Cuội, chị Hằng...!
Đăng nhận xét