Đôi khi đau khổ nhiều hơn là hạnh phúc nhưng chính những đau khổ ấy lại làm người ta yêu nhau.
Anh là thế, luôn làm em suy nghĩ và lo lắng. Tại sao vậy? Phải chăng vì em mất niềm tin vào anh rồi, em không còn tin vào lời nói và hành động của anh nữa, cảm giác đó làm em rất buồn, rất buồn... "Người hỡi nhớ anh biết bao đêm rồi tiếng mưa vẫn rơi từng đêm dường như mưa cũng nhớ thương đến ai vô cùng. Nhiều lúc ngỡ như đã quên nhau rồi thế nhưng giấc mơ ngày xưa vẫn còn đâu đó lắng trong tiếng mưa từng đêm. Yêu anh và yêu anh mãi dẫu nay đã xa cuối trời, tim em càng thêm thao thức mỗi khi thấy mưa lại rơi..." Em sẽ yêu anh như em đã và đang yêu anh, yêu để không còn phải hối tiếc phải không anh?
Đến khi em không còn yêu anh như lúc này? (Ảnh minh họa)
"Bật khóc rồi cười lệ tràn khoé môi, em nhớ anh nhiều, em nhớ anh nhiều hãy trả lời em hãy cười với em hãy nói một lời đừng làm em khóc, đừng làm em khóc sóng gió trong đời em biết bao lần rồi em thức giấc rồi anh đi mất em sống ra sao em sống thế nào? Hãy nói với em."Sao ta có thế yêu một người nhiều đến thế nhỉ, tình yêu lại có thể lớn đến thế sao? Nó vượt qua mọi suy nghĩ mọi hoàn cảnh chỉ để yêu và được yêu! Có lẽ vì thế mà tình yêu luôn chứa đựng cả hạnh phúc và khổ đau, đôi khi đau khổ nhiều hơn là hạnh phúc nhưng chính những đau khổ ấy lại làm người ta yêu và vì nhau nhiều hơn là những phút giây hạnh phúc, thật kỳ diệu!Nhớ anh quá! Lời bài hát đang nghe càng làm em nhớ anh, ngoài trời đang mưa to lắm muộn rồi mà em không sao ngủ được, lúc này anh đang ngủ? Hay đang cạnh ai đó như đã từng cạnh em? Ý nghĩ này làm em buồn quá nước mắt lại rơi từ lúc nào không biết. Em sẽ buồn vì anh đến khi nào? Đến khi em không còn yêu anh như lúc này? Hay đến khi vị trí của anh không còn là quan trọng và duy nhất trong em như lúc này? Không biết nữa chỉ biết là yêu thôi. Thật ngốc! Anh sẽ bảo em thế đúng không nào? Phải em ngốc, ngốc nên mới yêu dại khờ đến thế để chịu thiệt thòi về mình mà chẳng kêu ca gì, ngốc nên mới yêu một người đáng ghét như anh mà.
Đăng nhận xét