Có lẽ tôi sợ, tôi sợ không xứng đáng với cô ấy vì tôi chỉ là 1 thằng IT khù khờ, kém cỏi, còn cô ấy thì là 1 cô gái dễ thương xinh xắn được rất nhiều người theo đuổi. Em như 1 thiên thần còn tôi chỉ là 1 người tầm thường hơn bao người tầm thường khác.
Khi chúng tôi gặp nhau tôi đã không dám có ý nghĩ gì với cô ấy, nhưng cuộc sống trớ trêu lại để tôi thường xuyên gặp em, tôi đã yêu cô ấy lúc nào không biết, đến lúc tôi nhận ra thì đã không thể quên được hình bóng người ấy rồi.
Kể từ ngày tôi nhận ra điều đó thì hình như tất cả thời gian ngoại trừ lúc học tôi điều suy nghĩ về em. Có lẽ cô ấy không thể biết tôi yêu cô ấy như thế nào đâu, dù cho có biết chắc cũng chẳng thèm để ý. Tôi không muốn làm ảnh hưởng cuộc sống cô ấy.
Một người bất tài, xấu xí như tôi thì làm gì dám mơ chiếm được tình cảm ấy, tất cả đối với tôi chỉ là vô vọng, tôi yêu đơn phương và chấp nhận làm người vô hình đứng ở 1 góc nhỏ mà dõi theo từng bước chân cô ấy. Tôi sẽ bên cạnh cô ấy suốt cuộc đời này dù cho sự tồn tại của tôi không được cô ấy biết đến.
Trước đây và cho đến bây giờ tôi không dám khẳng định điều gì cả nhưng tôi dám chắc rằng thứ tình cảm tôi dành cho cô ấy là thật lòng.
Người ơi em có hiểu lòng anh...
http://www.youtube.com/embed/4-XV8tvXpb0
+ nhận xét + 1 nhận xét
Tôi thích bài này
Đăng nhận xét